“Bao năm qua, thật ra tôi cũng làm rất nhiều chuyện sai, gả cho ông coi như là trừng phạt đối với tôi. Tôi chịu đủ cuộc sống này tồi, Vũ Kiến Trung, tôi nói nghiêm túc đấy, chúng ta ly hôn đi.”
Vũ Kiến Trung thấy Tôn Hồng kiên trì, trong lòng cũng hơi tức giận.
“A Hồng, bà có biết bà nói ra lời này sẽ tổn thất thế nào không? Chỉ cần tôi không đồng ý ly hôn, bà đừng hòng ly hôn.”
“Làm sao? Không khống chế nổi sắc mặt ông nữa rồi?”
Vũ Kiến Trung nhanh chóng nở nụ cười, giọng nói hòa hoãn xuống: “Chúng ta đều đã tuổi cao, con cái cũng lớn như vậy, sao có thể nói ly hôn liền ly hôn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây