Cung Thiên Linh thấy không giấu được nữa, đành phải ăn ngay nói thật không che giấu nữa: “Cha, con thích anh ấy, con không thể nhìn anh ấy lâm vào nguy nan mà không để ý!”
“Con!” Cung Thế Cẩn tức đến nỗi khuôn mặt xanh mét, giơ bàn tay lên, định vung xuống.
Cung Thiên Linh nhắm mắt lại, chờ đợi đau đớn giáng xuống.
“Thế Cẩn.”
Tịch Mộ Quyên vội đi lên trước, giữ tay Cung Thế Cẩn: “Thiên Linh cũng biết sai rồi, anh đừng giận dữ như vậy, trên khuôn mặt của Thiên Linh đã bị thương, anh đừng đánh nó nữa, anh làm vậy là hủy mặt con gái chúng ta đó.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây