Mục Vân Thi nhìn thấy sắc mặt Tịch Thần Hãn dần dần trở nên lạnh lẽo, trong lòng lộp bộp, vội vàng giải thích.
“Chính là đêm đó, em đã mang thai...”
Âm thanh của Mục Vân Thi rất nhỏ, rất nhỏ, như một đứa bé sợ bị tổn thương.
Đêm đó...
Tịch Thần Hãn chăm chú nheo mắt lại, ký ức chậm rãi quay về.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây