“Vậy có còn biện pháp nào đâu?” Hàn Hủy thở dài một tiếng, cầm túi xách của mình lên: “Em đi trước, chị hãy lo liệu bộ phim truyền hình này giúp em.”
Hàn Hủy đi ra khỏi quán cà phê, trong lòng vang vọng hai chữ.
Cam tâm?
Cái gì gọi là cam tâm? Cái gì gọi là không cam tâm?
Cô nắm chặt túi xách trong tay, trong lòng như cắm một cây gai, khiến cô đau nhói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây