“Mau xem xem có thứ gì quan trọng bị mất không.” Dương Tuyết Như nói.
Vũ Tiểu Kiều cong môi cười: “Làm sao có thể mất gì được chứ.”
Nơi này chính là Tịch gia, ai dám đụng vào túi xách của cô.
Tịch Thần Hãn nheo mắt lại, cứ cảm thấy hình như có một số việc không đơn giản như vậy, để Đông Thanh cầm túi xách, muốn dẫn Vũ Tiểu Kiều đi.
“Bà nội, bọn cháu đi trước, bà cứ nghỉ ngơi cho khỏe, rảnh rỗi bọn cháu sẽ lại tới thăm bà.” Tịch Thần Hãn nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây