Vũ Tiểu Kiều nhìn qua những món đồ chơi xanh xanh đỏ đỏ, lập tức bị những đồ chơi đáng yêu đó hấp dẫn.
“Những đồ chơi này có thể giữ lại, tương lai con của con sinh ra sẽ đưa cho.” Vũ Tiểu Kiều cười nói.
“Mẹ còn giữ quần áo con mặc khi còn bé, khoảng thời gian không tìm thấy con, mẹ thường xuyên ôm quần áo của con khóc.” Quý Ninh lại nhẹ nhàng lau khóe mắt ẩm ướt.
“Bây giờ tốt rồi, rốt cuộc cũng tìm được con, con đã lớn như vậy, đã trưởng thành, sắp làm mẹ rồi.” Quý Ninh cầm nắm chặt tay Vũ Tiểu Kiều, tay bà đang run rẩy, đủ thấy tâm tình kích động cỡ nào.
Thật ra Vũ Tiểu Kiều cũng rất vui vẻ, có thể tìm được mẹ ruột của mình, trở lại căn nhà thật sự của mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây