Mục Vân Thi cẩn thận nhìn anh một cái, quan sát nét mặt của anh: “Cái đó... Em cũng không hi vọng, sự tồn tại của em khiến Tiểu Kiều và anh một mực sinh ra hiểu lầm, hai người đã kết hôn rồi, em không nên quấy rầy cuộc sống của anh nữa.”
“Cho nên em bỏ đi, là vì như vậy.”
Tịch Thần Hãn vẫn không nói lời nào.
Mục Vân Thi càng căng thẳng hơn, lòng bàn tay rịn ra một lớp mồ hôi.
“Cái đó... Tiểu Kiều vẫn ổn chứ, còn hai tháng nữa là sinh rồi đúng không.” Cô nghĩ tìm một chủ đề Tịch Thần Hãn cảm thấy hứng thú, không phải luôn là mình tự nói chuyện, thật sự rất căng thẳng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây