Ngô Kính cầm tay Vũ Tiểu Kiều nói: “Tuy giữa chúng ta trải qua rất nhiều chuyện không thoải mái nhưng đó đều là quá khứ có phải không?”
“Hiện tại em đã có con, gả vào nhà giàu, cuộc sống hạnh phúc, em nên cảm ơn lúc trước Tào Xuyên phản bội em, nếu không sao em có được mọi thứ tốt đẹp như bây giờ đúng không?”
“Cho nên, Tiểu Kiều à, em đồng ý giúp Tào Xuyên nhất định sẽ giúp đúng không?” Ngô Kính vẫn có chút lo lắng Vũ Tiểu Kiều chỉ trả lời có lệ với cô ta.
Vũ Tiểu Kiều cầm khăn giấy lau nước mắt giúp Ngô Kính.
“Bởi vì tôi và cô ở bên nhau hai mươi năm, tôi cảm thấy cô nên hiểu rõ con người tôi, một khi đồng ý tôi sẽ hết sức làm được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây