Người có mặt ở đây đều mang theo vẻ mặt buồn bã, nhưng không biết được mấy người là thật lòng, hay chỉ đến gọi là cho có.
Vũ Tiểu Kiều chăm chú nhìn vào di ảnh của Tô Vạn Chương, người đàn ông trong ảnh nhìn có vẻ cười rất hòa ái, nhưng vẻ mặt tràn đầy uy nghiêm, hai người còn chưa kịp thể hiện tình cảm cha con, ông đã vội vàng qua đời.
Giọng nói của Tô Vạn Chương không ngừng vang vọng trong tâm trí của cô.
“Vân Vân...”
“Vân Vân, Vân Vân...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây