Cao Thúy Cầm một mực khóc bên ngoài phòng cấp cứu: “Tùng Tùng của mẹ... Tùng Tùng của mẹ, tuyệt đối đừng có chuyện gì.”
“Mẹ, nhất định anh trai không có việc gì.” Vũ Tiểu Kiều an ủi.
Cao Thúy Cầm bất lực nắm chặt tay Vũ Tiểu Kiều: “Trong tiềm thức của anh trai con, còn nhớ rõ nơi đó, nhất định vụ tai nạn đó đã dọa sợ nó, nó vẫn còn nhớ rõ...”
“Anh trai con quá đáng thương a Tiểu Kiều, anh con vô tội, anh con bị người hại thành thế này...”
Ánh mắt căm hận của Cao Thúy Cầm nhìn về phía Tịch Thần Hãn bên cạnh, giận dữ chỉ vào Tịch Thần Hãn, lớn tiếng gào thét.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây