Hô hấp của Đường Khải Hiên chậm lại, rồi lập tức cong môi, cười “Ha ha, hắc hắc, hì hì...” với An Tử Dụ.
“Có phải cảm thấy anh cười quá mê người, em không kìm nén được bản thân hay không?” lời nói của Đường Khải Hiên đâm thủng chân tướng.
An Tử Dụ tức giận cắn răng, hừ lạnh một tiếng: “Mới không phải! Anh thật đáng xấu hổ!”
“Rốt cuộc là anh xấu hổ, hay em xấu hổ?” bàn tay của Đường Khải Hiên ôm lấy khuôn mặt nhỏ của An Tử Dụ: “Chúng ta cùng soi gương xem.”
An Tử Dụ không ngừng giãy dụa: “Đừng ngây thơ như vậy, tôi không soi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây