Trái tim của Vũ Tiểu Kiều co lại, thít chặt, ánh mắt nhìn sâu vào Tịch Thần Hãn, rất muốn ôm anh vào trong ngực, xua tan nỗi sợ hãi trong lòng anh.
Cao Thúy Cầm im lặng một lúc, âm thanh nhỏ yếu lại giãy dụa: “Khi hàng xóm cứu cậu ra, cả người cậu toàn là máu... Cánh tay bị rạch một vết dài.”
“Mà trong tay mẹ cậu, đang cầm con dao dính máu, nhìn như muốn giết cậu...”
“Đừng nói thêm nữa!!!” Tịch Thần Hãn bỗng nhiên gầm nhẹ một tiếng, sắc mặt đen nhánh, mắt sắc lạnh lẽo doạ người.
Anh quay người, nhanh chân chạy ra ngoài cửa, nhanh chóng biến mất trong tầm mắt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây