Tịch Thần Hãn ôm chặt cô, khuôn mặt tuấn tú dán sát vào gò má cô, hô hấp ấm áp phả vào da thịt của cô, ấm áp, hơi ngứa.
Giây phút này, trái tim Vũ Tiểu Kiều mềm nhũn.
Cô ôm chặt bàn tay rộng của anh, chăm chú tựa ở trong ngực anh.
“Anh có biết, em khổ sở, mê mang, sợ hãi cỡ nào không?”
“Dù anh không thật sự muốn ly hôn, nói với em không được sao? Anh có biết em...” trong mắt Vũ Tiểu Kiều chứa đầy nước mắt, còn chưa nói dứt lời, đã bị môi mỏng của Tịch Thần Hãn phong bế.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây