“Anh tiếp tục kiên trì, đâu có ích gì? Đâu có ý nghĩa gì? Anh có từng nghĩ tới, anh như này chỉ bản thân thôi hay không?” An Tử Dụ túm lấy Tô Nhất Hàng, dùng sức lay anh.
“Vì sao không chịu buông tay, chúc phúc cho cô ấy? Anh cứ tiếp tục như vậy, sẽ chỉ tra tấn cô ấy, tra tấn chính anh, cũng tra tấn...” em.
Nước mắt của An Tử Dụ rơi xuống, nắm chặt tay Tô Nhất Hàng, cuối cùng khóc không thành tiếng.
Nếu như cô vẫn là An Tử Dụ ban đầu, nếu như giữa cô và Đường Khải Hiên không có gì xảy ra, ở thời điểm này, cô nhất định sẽ nói cho Tô Nhất Hàng, cô đã yêu anh rất nhiều năm rất nhiều năm.
Có điều bây giờ, cô đã không còn tư cách nói ra tình cảm cô chôn giấu trong đáy lòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây