Hồ Đức Vinh nhìn tấm thẻ trong tay, cười như không cười nhìn Mục Vân Thi yếu ớt.
“Sao con lại ốm yếu như này? Tốt xấu gì cha cũng nuôi con nhiều năm, chúng ta cũng là cha con, nhìn thấy con như này, cha thật sự rất đau lòng a.”
Mục Vân Thi hất cánh tay Hồ Đức Vinh ra, thống hận trừng Hồ Đức Vinh.
“Chúng ta đã triệt để thanh toán xong! Đừng hòng dùng chuyện đó để uy hiếp tôi nữa!” trong đôi mắt của Mục Vân Thi nổi lên tơ máu đỏ ngầu.
Hồ Đức Vinh khinh thường cười lạnh: “Cha đâu uy hiếp con, chỉ nói là một số việc thực mà thôi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây