Vũ Kiến Trung vốn đã phiền, nghe thấy bọn họ khóc, triệt để nổi giận, trong mắt lóe ra phẫn nộ mãnh liệt.
“Khóc lóc cái gì! Bây giờ chỉ biết khóc, lúc trước đã suy nghĩ cái gì!!!”
“Bởi vì con, mà giờ cha đã triệt để đắc tội với Tịch Thần Hãn rồi đấy!!!”
Vũ Kiến Trung đã thấy, bây giờ chỉ sợ mình đã bị Tịch Thần Hãn ghi lại một khoản thù.
Vũ Kiến Trung đi qua đi lại trong phòng khách.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây