“Dù chị không chịu tha thứ cho em, chị cũng ít nhiều ăn một chút, lúc ăn cơm tối, em thấy chị không ăn gì hết.”
“Tiếp tục như vậy, làm sao cơ thể chị có thể chịu được?”
Vũ Phi Phi nói rất thành khẩn, giống như một người em gái thật lòng quan tâm chị gái.
Vũ Tiểu Kiều cảm giác buồn cười: “có phải cô cảm thấy, làm vậy tôi sẽ mềm lòng với cô hay không? Cô sai rồi Vũ Phi Phi, tình nghĩa giữa chị em chúng ta, đã sớm không còn rồi.”
“Cô cho rằng, tôi sẽ uống đồ cô mang tới sao? Tôi không dám!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây