Hiện tại cô rất buồn ngủ cũng rất choáng váng, bước chân suy yếu, mỗi bước đi như đạp lên vải bông vậy.
Rốt cuộc cũng chống đỡ ra khỏi bệnh viện.
“Về nhà cũng được. Loại bệnh viện mãi mãi không cần tới, Tô gia bọn họ cũng không phải loại tốt đẹp gì, mẹ không cho phép con gặp lại người Tô gia nữa.”
“Còn có Nhất Hàng, sao nó có thể gây chuyện chứ. Con và Thần Hãn là vợ chồng, hai đứa cãi nhau thì liên quan gì nó chứ?”
Vũ Tiểu Kiều gọi taxi, cô lên xe yếu ớt dựa vào ghế dựa, nặng nề nhắm mắt lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây