Gương mặt của cô càng nóng hơn, trong lồng ngực như có con nai con chạy loạn, run rẩy há mồm nói: “Tôi, tôi... Tôi chỉ biết nấu cơm...”
“Em không có đường sống để cò kè mặc cả.”
Tịch Thần Hãn đi tới cạnh cô, cô run run từng bước lui về phía sau.
“Nhưng mà... nhưng mà tôi...”
“Nhưng mà cái gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây