“Không nghĩ tới, thật đúng là bị thiếu gia đoán đúng rồi, cô ta thật sự không chết! Xem ra ở trong lòng thiếu gia thật sự biết chuyện bắt cóc là Mục Vân Thi giả tạo!”
Vũ Tiểu Kiều dựa vào sô pha bắt đầu buồn ngủ.
Có lẽ ở trong nhà mình an tĩnh quen rồi, thím Tầm nói lải nhải lại giống như hát ru.
Bà nói một thôi một hồi cô đã không còn nghe rõ, mí mắt càng ngày càng nặng, ý thức cũng dần mơ hồ.
“Thiếu phu nhân, thiếu phu nhân.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây