“Không phải, Thần Hãn, anh nghe em giải thích. Thật sự không như anh nghĩ đâu.”
“Đừng nói gì nữa.” Tịch Thần Hãn tức giận cắt ngang lời Mục Vân Thi.
“Anh chỉ biết anh tìm em 5 năm, mà em mất tích 5 năm.”
“Hiện tại anh không nghĩ tìm. Nhưng em đã trở lại!”
Mục Vân Thi không nhịn được lắc đầu, nước mắt ào ào rơi xuống, đôi môi run rẩy nói: “Em có nỗi khổ trung của mình, sao em nỡ rời khỏi anh chứ, em luyến tiếc nhất là rời khỏi anh mà.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây