Dương Tuyết Như nhìn ánh mắt như Tu La đến từ địa ngục của Tịch Thần Hãn dọa sợ tới mức muốn ngừng thở, khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy.
Qua hồi lâu, Dương Tuyết Như mới phản ứng lại đây.
Bà ta lắc lắc đầu.
“Mẹ nói không phải mẹ... Không phải mẹ...”
“Con có dùng phương thức âm độc nào để uy hiếp mẹ thì cuối cùng vẫn không phải do mẹ làm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây