Ngoài cửa sổ có hạt mưa lớn chừng hạt đậu rơi xuống, dần dần lan rộng ra, biến thành những dòng nước chảy dọc xuống trên cửa sổ.
“Hạng mục ở Dung thành, vậy mà có thể thất bại.” con ngươi đen nhánh của Tịch Thần Hãn nheo lại, lẩm bẩm một tiếng.
Đông Thanh cung kính cúi đầu: “Thiếu gia, hôm đó ngài bỗng nhiên rời đi, tôi đã ép lợi nhuận xuống thấp nhất, nhưng đối phương vẫn lựa chọn tập đoàn Cung thị còn không đè lợi nhuận thấp như chúng ta...”
“Về sau tôi đi tìm bọn họ, bọn họ lại nói, cho rằng tập đoàn Cung thị và tập đoàn Tịch thị là một nhà, bất kể ký kết với tập đoàn Cung thị hay là tập đoàn Tịch thị, cũng không có gì khác biệt.”
“Cái này cũng không trách anh được, là có người âm thầm giở trò.” âm thanh của Tịch Thần Hãn lạnh lẽo như băng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây