Cô Dâu Trăm Tỷ, Tổng Tài Đại Nhân Xin Dịu Dàng

Chương 44: Phủi sạch quan hệ?! (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Cái cô gái đáng chết này thế mà còn dám nhấn mạnh bọn họ không có bất cứ quan hệ gì.

“Tiền tôi nợ anh tôi sẽ trả hết.” Vũ Tiểu Kiều nhanh chân rời đi, Tịch Thần Hãn cũng nhanh chân đi theo.

Đi được mấy bước, Vũ Tiểu Kiều đột nhiên dừng chân quay đầu trừng Tịch Thần Hãn.

“Còn có người ở trong video hôm đó là tôi đúng không? Tối hôm đó…”

Vũ Tiểu Kiều càng nói càng nhỏ: “Rốt cuộc anh làm gì tôi hả?”

Đây mới là chuyện mà cô muốn hỏi, vừa dứt lời, hai má cô ửng hồng, hơi nóng lên.

Tịch Thần Hãn cúi đầu nhìn cô, sau đó dừng bước áp sát.

Vũ Tiểu Kiều sợ hãi lùi ra sau.

Bỗng nhiên, sống lưng chợt lạnh, cô đụng vào cột đá ở đại sảnh, đã không còn đường lui.

Cô chỉ có thể trơ mắt nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của Tịch Thần Hãn liền ngay trước mắt đang không ngừng phóng đại lên.

Hơi thở của anh phun lên má cô giống như lông chim nhẹ nhàng phe phẩy khiến cả người cô tê dại.

“Em nói…”

Tịch Thần Hãn khàn khàn nói: “Em nói tôi làm gì em?”

Vũ Tiểu Kiều nhìn vào đôi mắt thâm thúy của Tịch Thần Hãn, nơi đó giống như vực sâu, chỉ liếc mắt một cái sẽ bị lấy đi linh hôn, bị anh móc hết suy nghĩ mà không còn là chính mình nữa.

Vũ Tiểu Kiều dùng sức ổn định tâm thần, vẫn quật cường nhìn anh như cũ.

Tịch Thần Hãn nâng ngón tay vuốt ve gò má cô, cô cảm nhận được xúc cảm nơi ngón tay anh truyền tới, cả người căng cứng lên.

Động tác của anh rất mềm nhẹ, dịu dàng vén tóc mai của cô ra sau vành tai…

Nháy mắt Vũ Tiểu Kiều cảm thấy như ngừng thở, tim đập một lúc lại ngừng.

Trong giây phút hoảng hốt, cô như nhìn thấy cảnh tượng ngày đó ở trên màn hình led, Tịch Thần Hãn dịu dàng sửa lại mái tóc cho mẹ, ánh mắt dịu dàng, hàm chứa ánh sáng.

Đầu óc cô trở nên trống rỗng, cả người đứng đó không thể nhúc nhích.

Tịch Thần Hãn nhìn bộ dáng đáng yêu của cô không nhịn được cười khẽ, cơn giận trong người không làm gì cũng biến mất.

Đông Thanh và đám vệ sĩ đứng đằng sau đều chấn kinh, Thần thiếu vạn năm đều bày ra khuôn mặt Poker thế mà lại cười. Không phải là nụ cười xã giao gượng ép mà là nụ cười phát ra từ nội tâm.

Vũ Tiểu Kiều mãi vẫn chưa lấy lại bình tình, cô ngơ ngác nhìn biểu tình biến đổi trên mặt anh, sau đó bên tai vang lên giọng nói của anh: “Vũ Tiểu Kiều, tôi sẽ không cho em cơ hội đi quyến rũ người đàn ông khác.”

“...”

Âm thanh của anh rất nhẹ, rất giống lời thì thầm của tình nhân với nhau, rồi lại lộ ra sự bá đạo, còn lẫn một chút cưng chiều.

“Đi theo tôi.” Anh nhẹ giọng nói.

Vũ Tiểu Kiều như bị ma nhập, bị anh kéo đi nhưng vẫn như ma xui quỷ khiến mà đi theo anh.

Không ít người ở trong đại sảnh nhìn thấy hình ảnh Vũ Tiểu Kiều và Tịch Thần Hãn đi cùng nhau, ai ai cũng nhìn cô đầy hâm mộ và đố kị.

Thần thiếu được đồn không gần nữ sắc, đây là lần đầu tiên anh ở trước mặt mọi người mang theo một cô gái.

Nghe nói lúc Tịch Thần Hãn tiếp quản tập đoàn Thiên Quang, phòng thư kí của tổng giám đốc đều bị đổi hết thành nam, không giữ lại một cô gái nào.

Tất cả mọi người đều nói, hiện tại tập đoàn Thiên Quang đã biến thành tập đoàn “ Hòa thượng”, danh xưng với thực rồi.

Sao cô gái Vũ Tiểu Kiều lại có mệnh tốt như vậy cơ chứ, có thể leo lên được Thần thiếu.

Dưới sự vây quanh của mọi người, cô giống như Hoàng hậu ban giá bên cạnh Hoàng đế tôn quý, xung quanh tràn ngập hào quang.

Bạch Lạc Băng thấy một màn như vậy, cô ta hận đến hai mắt phiếm hồng.

Cô ta chạy xông tới lớn tiếng nói với Tịch Thần Hãn.

“Thần thiếu, anh biết Vũ Tiểu Kiều là loại người nào không?”

Tịch Thần Hãn nghe được âm thanh nên dừng chân quay đầu nhìn lại.

Bạch Lạc Băng nhanh chóng cười quyến rũ, cố làm ra vẻ mình xinh đẹp, có khí chất.

Thật ra không cần cô ta phải biểu hiện nhiều, từ bé vốn dĩ đã sống trong nhung lụa, từ trong người đã toát ra khí chất thiên kim tôn quý rồi.

Nhưng cô ta càng hy vọng biểu hiện nhiều mặt tốt đẹp của mình trước mặt Tịch Thần Hãn, cho nên nhẹ nhàng vuốt tóc, dịu dàng nói: “Thần thiếu, tôi chỉ không hy vọng anh bị Vũ Tiểu Kiều lừa mà thôi, con người cô ta tâm cơ rất sâu, cũng rất giỏi chơi thủ đoạn.”

“Cô ta đi dây dưa đàn ông khắp nơi, rất nhiều người biết tác phong của cô ta rất kém, hơn nữa còn có bạn trai.”

Mọi người xung quanh ồ lên.

Bạch Lạc Băng nhìn thấy sắc mặt Tịch Thần Hãn càng ngày càng lạnh, cô ta càng tươi cười rạng rỡ.

Tịch Thần Hãn lạnh lẽo nhìn Vũ Tiểu Kiều chằm chằm, âm thanh đông lạnh làm người ta rùng mình:

“Còn gì nữa??”

Bả vai Vũ Tiểu Kiều rung lên, không hiểu sao có chút chột dạ và lo sợ, thật giống như cô vợ bị chồng bắt gian. Nhất là ánh mắt hùng hổ dọa người đó của anh tựa như muốn nhìn thấu cô từ trong ra ngoài vậy.

Cô nắm chặt nắm tay, cảnh tỉnh chính mình, cô và Tịch Thần Hãn chẳng có quan hệ gì, cần gì phải sợ anh ta cơ chứ?

Huống hồ Bạch Lạc Băng lại chẳng nói đúng.

Bạch Lạc Băng thừa thắng xông lên.

“Thần thiếu, anh không hiểu đâu, cô ta ở trường học rêu rao khắp nơi nói anh là vị hôn phu của cô ta nhằm phá hỏng thành danh của anh đấy.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 35%👉

Thành viên bố cáo️🏆️