Tịch Thần Hãn lái xe đến Ngự Hải Long vịnh.
“Thì ra là trên giường a! Thật mềm, thật thoải mái...”
Cô dán mặt vào giường, cọ lung tung: “Thần Hãn, sao chăn của anh lại thơm như vậy?”
Tịch Thần Hãn cúi người xuống, giọng nói khàn khàn: “Người anh còn thơm hơn.”
“Không! Anh xấu! Lần nào anh cũng khiến em đau.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây