Vũ Tiểu Kiều hít một hơi thật sâu, sau đó xuyên qua tầng tầng lớp lớp vệ sĩ áo đen đi tới trước mặt Tịch Thần Hãn, cô ngửa đầu nhìn anh, sau đó cất cao giọng: “Vì sao anh lại ở trước mặt mọi người tuyên bố chuyện vị hôn thê hả? Anh đã nghiêm trọng tạo nên bối rối cho tôi rồi đấy.”
Tào Xuyên chạy tới chất vấn cô có phải bị Tịch Thần Hãn quấy rối hay không, chuyện đêm đó có thật hay không.
Tịch Thần Hãn nhăn mày, đây là cái thể loại dạo đầu gì đây?
Trong dự đoán của anh chính là cô sẽ nói một ít lời dịu dàng như nước, bắt lấy khẩu vị của anh, triển khai thế công hồ ly tinh của cô ấy.
Không nghĩ tới, cô ấy lại dám nói anh tạo thành bối rối cho cô ấy!
Tịch Thần Hãn anh lại tạo thành bối rối cho cô ấy!!!
Anh không nghe lầm đấy chứ? Hay vẫn là cô ấy nhìn thấy anh, vì quá khẩn trương nên mới nói sai?
“Tôi hy vọng anh có thể đứng trước mặt mọi người giải thích một chút, phủi sạch quan hệ với tôi.” Vũ Tiểu Kiều nghiêm túc nói.
“...”
Phủi sạch quan hệ?
Lần thứ hai Tịch Thần Hãn hoài nghi lỗ tai mình có phải vì nghe tiếng dông tố bên ngoài quá nhiều mà xuất hiện ảo giác hay không.
Trên đời này lại có người muốn phủi sạch quan hệ với anh.
Có cô gái nào mà không ra sức dùng thủ đoạn muốn có quan hệ với anh, thế mà cô gái này lại nói với anh những lời đó…
Phủi sạch quan hệ!
Sắc mặt Tịch Thần Hãn căng chặt lên, ánh mắt lạnh lẽo, hung ác nhìn cô chằm chằm như muốn ăn thịt cô vậy.
Đông Thanh và mấy vệ sĩ đều âm thầm hít hoưi lạnh, trong lòng đổ mồ hôi lạnh thay Vũ Tiểu Kiều.
Nhưng mà Vũ Tiểu Kiều không nhìn ra được tình thế nghiêm trọng, vẫn quật cường, cứng cỏi nhìn anh.
Tịch Thần Hãn mở miệng, âm thanh giống như có thể đông lạnh vạn vật vậy.
“Tôi đứng trước mặt mọi người tuyên bố em là vị hôn thê của tôi sao?”
Vũ Tiểu Kiều ngẩn ngơ.
Cái đó...
Đúng là không có.
“Tôi có nói tên họ của em sao?” giọng điệu của anh đầy bực bội.
Cái này thì không có thật.
“Nhưng mà anh nói ngay trước mặt tôi…”
Vũ Tiểu Kiều còn chưa nói xong thì đã bị Tịch Thần Hãn cắt ngang.
“Nếu không nói thì em ở đây tự mình đa tình làm cái gì chứ?”
“...”
Khí thế của vtl lập tức bị đánh tụt xuống đáy cốc, rõ ràng là anh đứng trước mặt cô bảo cô làm vị hôn thê, hơn nữa cô gái mặc váy trắng ở trong video rõ ràng cũng là cô mà.
Sao anh còn đúng lý hợp tình phủ định cô cơ chứ?
Mà đáng giận nhất là lúc này cô lại chẳng thể nào giảo biện được.
Vũ Tiểu Kiều hít một hơi thật sâu, muốn tìm về khí thế của mình, cô hắng giọng nói: “Lúc nãy ở trên sân khấu anh nói như vậy là có ý gì? Cái gì mà bảo so với đi quyến rũ người khác còn không bằng đi quyến rũ anh chứ?”
Tịch Thần Hãn nhướn mày: “Em rõ ràng mà.”
“Tôi không rõ ràng lắm!”
“Em đã làm gì còn cần tôi phải nói sao?” Tịch Thần Hãn bực bội, cái cô gái này còn dám nói không rõ ràng lắm, cô đang nói chuyện với ai hả?
Đột nhiên hốc mắt Vũ Tiểu Kiều đỏ lên: “Ở trong mắt anh tôi cũng là loại người này sao?”
Sau đó co lại cười rộ lên: “Đúng là buồn cười, chúng ta quen nhau sao? Thân nhau lắm sao? Tôi cần gì phải để ý cách nhìn của anh cơ chứ? Nếu đã không quen biết, không thân thiết thì sao anh có thể võ đoán cách làm người của tôi cơ chứ? Tôi và anh lại chẳng có quan hệ gì, tôi cũng không cần tiếp nhận bất cứ lời đánh giá nào của anh hết.”
Nói xong, Vũ Tiểu Kiều nhanh chóng tiến lên phía trước, lạnh lùng đi ngang qua người Tịch Thần Hãn.
Rốt cuộc cô đã làm sai chỗ nào mà trêu chọc phải đám người này cơ chứ?
Sắc mặt Tịch Thần Hãn đen như đáy bực, anh nhanh chóng đuổi theo: “Vũ Tiểu Kiều, không có lửa làm sao có khói!”
Tuy anh có thể xuất hiện ở sân khấu, có thể đột nhiên xuất hiện bảo vệ cô, lúc mẹ anh cho người điều tra cô, vì không để cô không hấp thụ ra ánh sáng trước mặt công chúng, anh mới cho người tắt hết mọi thiết bị camera.
Đối với tập đoàn Thiên Quang, buổi lễ trao giải này rất được đầu tư nhưng đến hồi trao giải nhất lại bị ngừng phát sóng, Vũ Tiểu Kiều biết tổn thất lớn hơn giá trị 100 vạn trong tay cô rất nhiều lần.
Lúc này anh thật không biết làm sao, lúc nghe Vũ Tiểu Kiều nói nhiều lời phê bình như vậy, anh phải tiếp tục duy trì tâm bình khí hòa cùng với tu dưỡng cao quý của mình.
Cô gái không biết tốt xấu này, thế mà dám nổi giận với anh.
Từ trước tới nay chỉ có Tịch Thần Hãn anh nổi giận người khác, có ai dám nổi giận với anh đâu?
Cô gái này là người đầu tiên.
“Anh xem tôi là loại đàn bà nào chứ? Tôi và anh lại chẳng có quan hệ gì, anh không có tư cách nhúng tay vào chuyện của tôi, cũng không có tư cách đánh giá tôi. Tôi không muốn nhìn thấy anh.” Vũ Tiểu Kiều chịu đựng cơn uất ức trong lòng, căm giận nói.
Cơn giận trong người anh lập tức phá vỏ mà ra.