Tô Nhất Hàng cẩn thận nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ xe, người đàn ông đội mũ lưỡi trai đó đã lẩn vào trong đám người, mấy giây đã không thấy.
“Làm sao vậy Nhất Hàng?”
Vũ Tiểu Kiều thuận theo ánh mắt của Tô Nhất Hàng, cũng nhìn về phía ngoài cửa sổ xe, lại không nhìn thấy bất cứ thứ gì.
“Hình như có người theo dõi em.” Tô Nhất Hàng nói.
“Không thể nào.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây