Cung Cảnh Hào nhìn đôi mắt lạnh lùng của Vũ Tiểu Kiều, còn có sự cứng rắn trong mắt cô, có một chớp mắt dao động và bất lực.
Nhưng ngược lại, sắc mặt của Cung Cảnh Hào càng thêm hung tợn: “Để tôi xem cô còn có thể phách lối tới khi nào! Nhanh thôi, cô sẽ không còn như thế được nữa đâu!”
“Lời này của cậu có ý gì?” Vũ Tiểu Kiều cảm thấy kinh hoảng.
Cung Cảnh Hào hất cánh tay cô ra, cười lên: “Không có ý gì!”
Nói xong, Cung Cảnh Hào nhanh chân đi vào cửa trường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây