“Kể cả chuyện của Tùng Tùng năm đó! Nó ở bệnh viện hôn mê hơn bốn mươi ngày, bác sĩ cũng từ bỏ! Nói cho dù thằng bé có thể tỉnh lại, cũng là một phế nhân, bảo bà vì nghĩ tương lai cho thằng bé, tốt nhất lựa chọn từ bỏ, nhưng bà thì sao?”
“Bà cảm thấy bà không từ bỏ, chính là tốt cho Tùng Tùng? Có suy nghĩ đến cảm nhận của Tùng Tùng hay không? Một mực sống ở trong thống khổ! Có lẽ không phải điều thằng bé muốn!!!”
Vũ Kiến Trung tức giận lên án, cũng coi như phát tiết oán niệm dồn nén trong lòng mấy năm nay ra ngoài.
Lúc này Cao Thúy Cầm đỏ cả vành mắt, chỉ mình: “Tôi là một người mẹ, muốn tôi từ bỏ con của mình, không bằng giết tôi!!!”
“Chỉ cần thằng bé còn sống, tôi không thể từ bỏ!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây