Cô Dâu Trăm Tỷ, Tổng Tài Đại Nhân Xin Dịu Dàng

Chương 37: Vị hôn thê là ai? (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Tịch Thần Hãn đứng ở cửa cầu thang cách đó không xa, anh liếc mắt một cái rồi cứ thế nhìn chằm chằm Vũ Tiểu Kiều.

Vốn dĩ anh đang ở trong phòng bệnh của bà nội lại nghe nói Vũ Tiểu Kiều đến bệnh viện cho nên muốn tới nhìn xem nữ chính trong video lúc này đang có tâm tình như thế nào.

Không nghĩ lại gặp được hình ảnh cô và người đàn ông khác mập mờ không rõ.

Đối diện cửa cầu thang là cửa sổ, ánh mặt trời từ bên ngoài chiếu vào làm anh cảm thấy lóa mắt nhưng không nỡ dời tầm mắt đi.

Cô dựa người vào vách tường, hơi cúi đầu để mái tóc che đi nửa khuôn mặt trắng nõn, chỉ còn lại hàng mi cong thật dài và chiếc mũi tinh xảo thẳng đứng của cô.

Anh cũng không rõ rốt cuộc trên người Vũ Tiểu Kiều có gì có thể hấp dẫn được anh.

Đúng là cô rất xinh đẹp, sạch sẽ, thanh tú, nhất là đôi mắt như nước mùa thu kia thật sự đả động đến tâm hồn.

Nhưng bên người anh lại không thiếu đàn bà xinh đẹp hơn Vũ Tiểu Kiều, cô không phải là người đẹp nhất nhưng lại có ma lực hấp dẫn anh, làm anh chỉ thích lẳng lặng nhìn cô, nhìn như thế nào cũng không thấy đủ.

Vũ Tiểu Kiều dựa lưng vào tường một lúc rất lâu vẫn không nhúc nhích, cũng không biết cô đang suy nghĩ cái gì.

Tịch Thần Hãn có chút không vui, chẳng lẽ cô gái này còn muốn hưởng thụ dư vị dịu dàng vuốt ve của người đàn ông kia? Bởi vì hiện tại sắc mặt của cô rất bình tĩnh, không giống bộ dáng giương nanh múa vuốt như tiểu hổ khi ở bên cạnh anh.

Tịch Thần Hãn giơ tay, theo bản năng vuốt ve vùng cổ, nơi đó vẫn còn vết cắn của cô, hai dấu răng nhỏ vô cùng chỉnh tề.

Anh nhếch môi nở nụ cười lơ đãng.

Lúc này, di động của anh rung lên, là tài liệu mà Đông Thanh gửi tới.

Trước giờ Đông Thanh làm việc hiệu suất rất cao, chỉ mấy phút đã điều tra xong người đàn ông vừa nãy là ai.

Tịch Thần Hãn click mở tư liệu, lúc nhìn thấy tên họ của người kia, cả khuôn mặt anh nháy mắt bị một đoàn mây đen bao phủ.

Tào Xuyên!

Người đàn ông kia chính là Tào Xuyên anh nghe được từ trong miệng cô khi cô ngủ mơ.

Tài liệu mà Đông Thanh gửi tới vô cùng tỉ mỉ, ngay cả tuổi tác, chiều cao, cân nặng, thân thế, bối cảnh… đều có chi tiết.

Tào Xuyên, nhị thiếu gia tập đoàn Tào thị, sinh viên năm 3 đại học Sử Đế Lan, khoa thiết kế trang phục, cùng lớp với Vũ Tiểu Kiều, một năm trước Vũ Tiểu Kiều đồng ý để Tào Xuyên theo đuổi, sau đó hai người xác định quan hệ yêu đương…

Tịch Thần Hãn nhìn đến nơi này, hận không thể bóp nát di động trong tay.

Lúc anh kéo xuống phía dưới, Đông Thanh chú thích một câu “Nhưng mấy hôm trước Vũ Tiểu Kiều đơn phương chia tay, nguyên nhân chia tay thế nào thì vẫn chưa điều tra ra.”

Đông Thanh lo lắng Thần thiếu nhà mình biết chuyện Tào Xuyên là bạn trai của Vũ Tiểu Kiều thì sẽ bạo tẩu nên cố ý bôi đậm hai chữ “chia tay”.

Rốt cuộc sắc mặt Tịch Thần Hãn cũng dần hòa hoãn nhưng tâm trạng vẫn rất khó chịu.

Thế mà Vũ Tiểu Kiều lại không cự tuyệt Tào Xuyên vuốt ve, chẳng lẽ còn chưa dứt tình với người đàn ông kia sao?

Tịch Thần Hãn nói không rõ chính mình bị làm sao vậy, lồng ngực vô cùng khó chịu, cả người đều không thoải mái, nhìn cái gì cũng không vừa mắt.

Tịch Thần Hãn đứng bên ngoài phòng bệnh răn dạy mấy tên vệ sĩ đứng gác, lúc này mới đẩy cửa phòng bệnh đi vào.

Tịch phu nhân Dương Tuyết Như đang ngồi ở trên sô pha, vừa xem xét phương an an dưỡng mà bệnh viện định ra vừa hỏi anh.

“Thần Hãn, sao con lại nói với phóng viên là con có vị hôn thê?”

Tịch Thần Hãn không nói gì, hiện tại anh không muốn có bất cứ đề tài gì về Vũ Tiểu Kiều!

Tịch lão phu nhân đang ngồi trên giường bệnh ăn hoa quả khô, nghe vậy bà đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt sáng quắc nhìn Tịch Thần Hãn.

“Hãn nhi, cháu có vị hôn thê hả? Thật vậy hả? Sao cháu không nói cho bà nội? Nhanh mang cô gái kia đến cho bà nội nhìn một cái!”

Nói xong, Tịch lão phu nhân lại khóc: “Bà nội mong chắt trai mong mù cả mắt, xem như tiểu tử cháu còn có chút lương tâm, biết tìm cháu dâu trước khi bà nội chết.”

“Bà nội! Người còn khỏe mạnh, không cho phép nguyền rủa mình.” Cuối cùng Tịch Thần Hãn cũng buông xuống đáy lòng không thoải mái, vẻ mặt ôn hoà ngồi xuống bên người bà nội, lột vỏ giúp bà lại đút vào miệng cho bà ăn.

Tuy bà cụ đã hơn 90 tuổi nhưng răng vẫn rất tốt, cứ thích ăn mấy loại hoa quả khô giòn giòn.

“Hãn nhi, cháu nhanh mang vị hôn thê tới cho bà nội nhìn một cái!” bà cụ vừa nhai quả khô vừa lắc tay Tịch Thần Hãn.

Dương Tuyết Như từ trên sô pha đứng lên, dẫm đôi giày cao gót 5cm cao nhã đi tới trước mặt lão phu nhân, sau đó nói hết mọi chuyện xảy ra cho bà.

“Mẹ, hơn phân nửa là Thần Hãn lừa phóng viên thôi. Nó đã bao giờ có đàn bà bên người đâu, sao có thể có vị hôn thê được.” Dương Tuyết Như nói vô cùng chắc chắn.

Nếu nói Tịch Thần Hãn thích đàn ông thì bà con tin nhưng nếu nói đứa con trai này tìm một cô gái làm vị hôn thê của nó, nói gì bà cũng không tin.

Tịch Thần Hãn chậm rãi ngẩng đầu, con ngươi đen nhánh đột nhiên sáng ngời: “Là thật đấy ạ!”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 35%👉

Thành viên bố cáo️🏆️