Cô Dâu Trăm Tỷ, Tổng Tài Đại Nhân Xin Dịu Dàng

Chương 36: Người đàn ông kia là ai?

Chương Trước Chương Tiếp

Vũ Tiểu Kiều hung hăng trừng anh ta, Tào Xuyên lại nhếch môi mỉm cười, giống như không hề để bụng mà vẫn dịu dàng như cũ, nhẹ nhàng nói với cô: “Tiểu Kiều, anh biết sai rồi, em tha thứ cho anh đi.”

Cao Thúy Cầm nhìn thấy bọn họ nắm tay nhau, rốt cuộc cũng vừa lòng mỉm cười: “Tào Xuyên, chờ dì xuất viện nhất sẽ thiết kế mấy mẫu trang phục cho công ty xem như cảm ơn cháu ra tay cứu giúp dì lúc nguy nan.”

“Vậy phải cảm ơn gì trước rồi.” Tào Xuyên cười rộ lên, nụ cười rực rỡ nhưng có thể thấy được ánh sáng tối tăm xẹt qua.

Cao Thúy Cầm trò chuyện với Tào Xuyên một lúc nữa, bà nói tính cách của Vũ Tiểu Kiều tương đối quật cường, hy vọng Tào Xuyên bao dung nhiều hơn.

Tào Xuyên làm bộ liếc mắt đưa tình, si tình, dù Vũ Tiểu Kiều có đánh anh ta, mắng anh ta thì anh ta vẫn sẽ yêu cô cả đời.

Cao Thúy Cầm vui vẻ, không ngừng khen ngợi Tào Xuyên còn dặn dò Vũ Tiểu Kiều ngàn vạn lần không cần chơi tính tình với Tào Xuyên.

Vũ Tiểu Kiều chỉ hận không thể nắm lấy cổ áo Tào Xuyên sau đó ném cái tên ghê tởm này ra ngoài.

Nhưng ở trước mặt Cao Thúy Cầm, Vũ Tiểu Kiều không thể làm như vậy mà chỉ có thể tiếp tục duy trì nụ cười không để cho mẹ nhìn ra sơ hở.

Rốt cuộc Tào Xuyên cũng rời đi, Vũ Tiểu Kiều nhanh chóng tiễn anh ta ra cửa, sau đó túm anh ta đi tới cầu thang thoát hiểm.

“Tào Xuyên, chúng ta đã chia tay, sao anh còn tới bệnh viện tìm mẹ tôi?”

Sao da mặt anh ta lại dày như vậy cơ chứ?

Lúc trước cô đau khổ cầu xin anh ta, anh ta cũng không chịu duỗi tay giúp cô một phen, hiện tại mẹ ra tù lại chạy tới giả vờ làm người tốt.

“Tiểu Kiều, chuyện lúc trước là anh không đúng, mấy hôm nay anh cũng đã phản tỉnh chính mình rồi, anh không muốn chia tay với em, anh thật sự yeeu em…”

“Câm miệng đi! Chúng ta đã kết thúc!”

“Tiểu Kiều, em không thể cho anh một cơ hội được sao?” Tào Xuyên cầu xin.

“Không thể!” giọng điệu của Vũ Tiểu Kiều vô cùng quyết tuyệt.

Trong mắt cô trước giờ không chấp nhận dù chỉ một hạt cát cũng không muốn uất ức bản thân làm tên ngốc. Một người đàn ông khoanh tay đứng nhìn cô nguy nan căn bản không đáng để phó thác chung thân.

Lúc trước đồng ý Tào Xuyên theo đuổi cũng là có nguyên nhân khác.

Nhưng yêu nhau lâu rồi, trong tiềm thức của cô vẫn luôn nói cho chính mình nếu đã yêu nhau thì phải tính toán cả đời cho nên cũng dần đặt Tào Xuyên ở trong lòng.

Cô là người rất chấp nhất nhưng cũng rất truyền thống, chưa bao giờ mang chuyện yêu đương trở thành trò chơi.

Tào Xuyên lại dây dưa lần nữa, đối với cô không thể nghi ngờ chính là rải muối lên miệng vết thương.

Tào Xuyên tiếp tục năn nỉ: “Tiểu Kiều, em lừa gì nói là anh cho em mượn 300 vạn, em nhất định không hy vọng anh nói cho dì biết chuyện em và câu lạc bộ đêm Kim Sa đúng không?”

“Dì vẫn luôn quản em nghiêm khắc, nếu bà ấy biết em đi tới câu lạc bộ đêm kiếm tiền nhất định sẽ tức giận mà bị bệnh lần nữa.”

“Tào Xuyên, anh uy hiếp tôi?”

“Anh không có. Anh cũng chỉ muốn tốt cho em mà thôi. Nếu dì cho là anh cho em mượn vậy em cũng thuận nước đẩy thuyền, anh giúp em một phen, em cũng cho anh một cơ hội. Chúng ta yêu nhau hơn 1 năm nay chẳng lẽ tình cảm giữa chúng ta thật sự có thể nói đứt là đứt sao?”

“Hiện tại đánh bài tính cảm như vậy anh không thấy xấu hổ lắm sao?” Vũ Tiểu Kiều thận lạnh lòng với anh ta rồi.

“Tiểu Kiều, em làm ra loại chuyện này, anh đều không chê em, chẳng lẽ còn chưa thể chứng minh anh rất yêu em hay sao?”

Tào Xuyên nhìn vào đôi mắt long lanh của Vũ Tiểu Kiều, lồng ngực cảm thấy nóng rát, không biết cô gái này trần như nhộng nằm trên giường sẽ quyến rũ, mất hồn đến nhường nào.

Chỉ tiếc, anh ta còn chưa có cơ hội thưởng thức thì đã bị người khác nếm trước.

Đương nhiên Tào Xuyên sẽ không để lộ ra suy nghĩ trong lòng mà đau khổ cầu xin Vũ Tiểu Kiều.

“Tiểu Kiều, anh thật sự không chê em bị người đàn ông khác quấy rối đâu…”

“Tào Xuyên, anh đang nói cái gì hả?” Vũ Tiểu Kiều nổi giận, đôi mắt trừng như muốn xẻo thịt anh ta.

“Em không cần giấu anh, anh đã biết hết rồi. Có người mật báo cho anh. Tiểu Kiều, dì rất thích anh, cũng hy vọng chúng ta ở bên nhau. Anh sẽ giúp em chuyện em kiếm được 300 vạn từ đâu mà em cũng gạt dì chuyện chúng ta chia tay, coi như cho anh một cơ hội để vãn hồi em.”

Tào Xuyên nhẹ nhàng xoa đầu cô, ánh mắt cưng chiều, dịu dàng như cũ.

“Tiểu Kiều, anh còn có việc nên đi trước đây.”

Tịch Thần Hãn đứng cách cửa cầu thang không xa, anh không nghe được Tào Xuyên nói gì với Vũ Tiểu Kiều, chỉ nhìn thấy Tào Xuyên dịu dàng xoa đầu cô, còn có bóng dáng anh ta rời đi.

Tịch Thần Hãn cảm thấy trời đất như sụp đổ, đôi mắt như muốn phun lửa.

“Đông Thanh, đi điều tra xem người đàn ông kia là ai.”

Thế mà lại có người đàn ông dám đụng chạm đến vị hôn thê mà Tịch Thần Hãn anh lựa chọn.

Đông Thanh bị sắc mặt âm trầm của anh dọa cho nhảy dựng, nhanh chóng gật đầu đi điều tra người đàn ông kia.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 35%👉

Thành viên bố cáo️🏆️