“Đừng có mà bất chấp lý lẽ! Chúng tôi không có quan hệ gì cả!” Vũ Tiểu Kiều nổi giận.
Bạch Lạc Băng hất cằm, giọng nói càng chói tai: “Đã có quan hệ, vậy cô sợ cái gì! Cô đã có vị hôn phu, thì phải biết cái gì gọi là tam tòng tứ đức, tại sao còn muốn để người khác cảm thấy cô vẫn mơ mộng ảo tưởng đến người khác.”
Vũ Tiểu Kiều tức đến nỗi hai tay không ngừng run rẩy: “Được! Tôi nói! Từ nay về sau, đừng có vì chuyện này mà tiếp tục đến gây sự với tôi!”
Vũ Tiểu Kiều đẩy Bạch Lạc Băng ra, bước nhanh khỏi phòng kiểm tra.
Tô Nhất Hàng vẫn đang lo lắng đứng đợi ngoài cửa phòng, thấy Vũ Tiểu Kiều sắc mặt hầm hầm đi ra, anh ta vội vàng sãi bước chạy tới.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây