Vũ Tiểu Kiều nhìn thẳng vào mắt Tịch Thần Hãn, từ trong ánh mắt anh cô thấy được một thoáng hoảng hốt, lo lại giẫm phải vảy ngược của anh, chạm đến vấn đề tình cảm anh không muốn bị đụng chạm nhất, vội vàng cười rực rỡ như hoa nói.
“Khả năng hôm nay em sẽ về muộn chút nhé, em đi trước đây.”
“Ngoan ngoãn ở nhà chờ em, có gầu lớn ở cùng anh nè.” Vũ Tiểu Kiều ôm lấy chú gấu bóng to lớn kia, nhét vào lòng Tịch Thần Hãn, sau đó lon ton cầm túi rời khỏi nhà.
Tịch Thần Hãn chê bai, không chút lưu tình ném chú gấu xuống đất: “Đáng ghét!”
Anh rời giường, cả người quấn độc một chiếc khăn tắm ngang hông, đứng trước cửa sổ chậm rãi hút thuốc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây