Vũ Tiểu Kiều xoa nắn cái eo nhỏ đau nhức, không ngừng kêu khổ: “Qúy trọng sinh mạng, phải kiềm chế!”
“Đã rất kiềm chế rồi!” Tịch Thần Hãn vẫn tinh thần sung mãn như cũ.
Vũ Tiểu Kiều âm thầm cắn răng: “Vậy không kiềm chế thì như thế nào?”
Tịch Thần Hãn nghe xong câu này, đáy mắt sáng rực lớn, chồm người tới: “Có thể thử một lần.”
“Không muốn!” Vũ Tiểu Kiều vội vàng nhảy xuống giường chạy trốn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây