Tịch Thần Hãn vẫn gọi phần ăn cho hai người như cũ, một phần cho mình, một phần để đối diện, dọn xong dao nĩa, dường như Vũ Tiểu Kiều như đang ngồi trước mặt anh vậy.
Tịch Thần Hãn tao nhã cầm dao nĩa, nhìn phần bít tết đối diện, cười khổ một tiếng, lại lắc đầu.
“Người phụ nữ không có lộc ăn! Cơm trong bệnh viện nào có ngon bằng ở đây chứ.”
Anh cắt một miếng bò nít tết, đang chuẩn bị bỏ vào miệng, lại chợt cảm thấy không có khảu vị chút nào.
Rõ ràng đang rất đói, sao lại ăn không trôi?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây