Hai người cô gái kia vẫn không chịu bỏ qua: “Cái gì mà ngày nào Thần thiếu cũng tặng trang sức, yêu cô ta đến tận xương, căn bản đều là ai đó tự ảo tưởng, buồn cười thật đấy!”
Vũ Phi Phi không kìm chế nổi, mặt mũi đỏ bừng, hét lên: “Các người thì biết cái gì? Là con đàn bà đê tiện Vũ Tiểu Kiều kia dùng thủ đoạn hãm hại tao, nếu không, với thân phận đó của cô ta, sao có thể leo lên giường của Thần thiếu được chứ!”
Hai cô gái kia khinh miệt nhìn Vũ Phi Phi: “Bớt đi Vũ Phi Phi, đừng quên đây đang là giữa đường giữa phố đấy, nói ít mấy câu đi! Cô còn ngại bản thân chưa đủ mất mặt ư?”
Vũ Phi Phi bỗng nhào đến níu Bạch Lạc Băng lại, đáng thương nhìn ả: “Chị Lạc Băng, chị giúp em nghĩ cách đi được không! Chị thông minh nhất, chị nhất định có cách giúp em mà.”
Bạch Lạc Băng bật cười: “Tôi thì có cách gì được. Huống chi cô cũng biết Nhất Hàng rất bênh vực Vũ Tiểu Kiều, tôi giúp cô nghĩ cách hại Vũ Tiểu Kiều, anh ấy nhất định sẽ không tha thứ cho tôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây