Sắc mặt Tào Xuyên đen lại, bực tức quát một tiếng: “Anh không nói lời nào không ai nói anh là người câm đâu!”
Tên thiếu gia kia khinh thường bĩu môi, vỗ vỗ bả vai Tào Xuyên, nói thấm thía: “Tào nhị thiếu, trên đời này có nhiều đàn bà lắm, anh tuấn tiêu sái như cậu, tùy tiện ngoắc ngoắc ngón tay là có mấy chục người đẹp nhào lên, đừng nghĩ không ra.”
“Câm miệng!” Tào Xuyên tức giận đến đen cả mặt.
Anh ta nhìn về phía Tịch Thần Hãn cùng Vũ Tiểu Kiều như chúng tinh phủng nguyệt sau đó nhanh chóng thay đổi sắc mặt.
Anh ta đang suy xét xem có nên tiến lên chúc mừng một chút, như vậy mới biểu hiện càng thản nhiên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây