Tịch Thần Hãn ôm chặc lấy người phụ nữ trong vòng tay mình, đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài mềm mại của cô, cảm nhận được hơi ấm nơi khóe mắt của cô, không khỏi bật cười.
“Có mỗi vậy mà đã cảm động? Đúng là người phụ nữ dễ cảm động!”
Vũ Tiểu Kiều liên tục gật đầu: “Em không muốn gì nhiều!”
“Thế em muốn thứ gì?” Tịch Thần Hãn nhẹ giọng hỏi.
Vũ Tiểu Kiều không trả lời, lặng lẽ lau khô khóe mắt, mỉm cười với anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây