Dương Tuyết Như vừa cười vừa nói tiếp, giọng điệu ung dung bình thản: “Cố ý chọc tức mẹ có phải không?”
“Mẹ nói nghiêm trọng rồi, con chỉ là cảm thấy bộ vest đen này mặc vừa người, thoải mái hơn mà thôi.” Tịch Thần Hãn nắm chặt tay Vũ Tiểu Kiều.
Vũ Tiểu Kiều cảm giác được ý ghét bỏ từ Dương Tuyết Như, ngón tay nhỏ gầy càng cầm chặt bàn tay Tịch Thần Hãn.
Dương Tuyết Như nhìn thẳng vào đối mặt sâu thắm của Tịch Thần Hãn, cười rộ lên: “Thần Hãn thích là được. Thần Hãn thích, mẹ cũng thích.”
“Mẹ nhất định đừng tức giận, tức giận hại sức khỏe, cho dù hôm nay con có mặc màu trắng hay màu đen, con vẫn là con, vẫn là đứa con trai khiến mẹ tự hào!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây