Tịch Thần Hãn lãnh đạm liếc Cung Cảnh Hào, sau đó ngoảnh đầu nhìn Vũ Tiểu Kiều bên cạnh, môi mỏng khẽ nhếch, giọng nói mát lạnh.
“Cảnh Hào, chắc không phải cháu đang hiểu lầm gì chứ.”
Sắc mặt Cung Cảnh Hào lạnh xuống, phủ đầy khiếp sợ.
“Cậu, lời này có ý gì?”
Tịch Thần Hãn cười lạnh, không đáp mà xoay người đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây