Vũ Tiểu Kiều lang thang không có mục tiêu.
Mưa rơi tầm tã xối ướt cả người cô, cả người thật là lạnh nhưng lạnh nhất vẫn là vị trí ở ngực.
Trên đường nơi nơi đều là cảnh tượng người đi qua đi lại vội vàng, mưa càng ngày càng lớn, cả con phố dần không có người, chỉ còn mình cô đi lang thang không có mục tiêu.
Trong trí nhớ mơ hồ tựa như có cảnh tượng như vậy dần hiện ra…
Một bé gái còn nhỏ tuổi, trong ngực ôm tiểu hùng cũ đi lạc trong mưa, cứ lang thang vô định như thế.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây