Tiếng rên rỉ kêu ca kia của người phụ nữ quá quen thuộc với cô, còn có xưng hô “Xuyên ca” đó chỉ có Ngô Kính mới gọi anh ta như vậy.
Vũ Tiểu Kiều kinh hãi mở to đôi mắt, xuyên qua cánh cửa khép hờ cô nhìn vào chiếc giường lớn…
Hai thân thể trần truồng gắt gao ở bên nhau, ôm hôn quên tình, còn có gương mặt của bọn họ đều khiến Vũ Tiểu Kiều kinh hãi.
Nháy mắt cô như hóa đá, không cách nào nhúc nhích.
“Các người...” Vũ Tiểu Kiều khàn khàn ra tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây