Đắc tội với Cung Cảnh Hào có lẽ chỉ lăn ra khỏi trường học nhưng đắc tội với Tịch Thần Hãn chính là lăn khỏi thành phố Kinh Hoa.
“Cái kia thần thiếu...Chúng tôi đền.” An Tử Dụ lau mồ hôi lạnh trên trán.
Tịch Thần Hãn nhướn mày, dường như không vừa lòng: “Các người đền nổi sao?”
Vũ Tiểu Kiều chán nản: “Nếu biết chúng tôi không đền nổi sao anh cứ phải khó xử chúng tôi chứ!”
Người đàn ông này có phải bị bệnh gì ở đầu óc không sao cứ cố chấp lại khó chịu vậy chứ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây