Lương Thục Mẫn không ngờ Đường lão gia tử lại nhìn thấu tâm tư của mình, bà ta bị vạch trần thì vô cùng xấu hổ.
“An phận ở Đường gia, thế nào cũng sẽ có người cho cô một chỗ đứng, đừng ngu dốt mà tự hủy hoại vị trí cuối cùng đấy. Thân làm ông, tôi không hy vọng Khải Hiên và mẹ nó trở mặt thành thù, bởi vì con cháu Đường gia từ xưa đến nay luôn lấy chữ hiếu làm đầu!”
Hốc mắt Lương Thục Mẫn ửng đỏ, bà ta vội vàng quay đầu sang chỗ khác.
“Thục Mẫn, nếu cô còn tiếp tục không biết hối hận, nếu như Khải Hiên thật sự muốn giao những chứng cứ kia cho cảnh sát, tôi sẽ không ngăn thằng bé nữa.”
“Đúng vậy mẹ, người một nhà cần gì phảilàm ầm ĩ đến mức mọi người đều không vui chứ? Mặc dù ngoài miệng Khải Hiên không nói, nhưng trong lòng vẫn luôn nhớ mẹ là mẹ ruột anh ấy, từ xưa đến nay chưa từng quên!” An Tử Dụ nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây