“Thần Hãn, thật sự tại Cung Thế Cẩn ép mẹ, mẹ đến bước đường cùng không biết phải làm sao!” Dương Tuyết Như gần như sắp khóc, khẩn cầu nhìn Tịch Thần Hãn.
“Dương Tuyết Như, bà coi tôi là đứa ngu hay sao.”
Tịch Thần Hãn nhìn thẳng vào Dương Tuyết Như, ánh nhìn này khiến bà ta im bặt, không dám hé răng thêm câu nào.
“Bà là loại người gì, trong lòng tôi rất rõ ràng, bà âm thầm giúp Cung gia để ổn định địa vị của mình, đừng tưởng rằng tôi không biết, bà trắng trợn đưa cổ phần cho Cung Thế Cẩn, sao lúc đấy bà không swoj, không nói bị ông ta ép như bây giờ?”
“Thần Hãn, nếu Cung Thế Cẩn không được làm chủ tịch, mọi chuyện cũng chưa đến nỗi nào mà, con bỏ qua cho mẹ được không.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây