Cung Thế Cẩn không ngăn được, không thể làm gì khác hơn là nói: “Nếu Mộ Quyên muốn đến chỗ Thần Hãn, tôi cũng không ngăn, Thần Hãn, sức khỏe chị cậu không ổn, cậu phải chăm sóc thật tốt.”
“Tôi chắc chắn sẽ làm tốt hơn anh, ít nhất tôi sẽ không coi chị ấy như tội phạm mà giam lại!”
“Mộ Quyên, mặc nhiều một chút, ngoài trời lạnh.” Cung Thế Cẩn vội cầm áo khoác đi đến tự tay khoác thêm cho Tịch Mộ Quyên.
Nhưng khi đến gần Tịch Mộ Quyên, ông ta dùng âm giọng chỉ hai người nghe được, nói khẽ với Tịch Mộ Quyên.
“Dẫu sao cũng là vợ chồng nhiều năm, chuyện gì nên làm, chuyện gì không nên làm, cô phải suy nghĩ cho kỹ! Cho dù không vì tôi, cũng phải vì con trai với con gái cô, tự xem mà làm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây