Tốc độ nói chuyện của Vũ Tiểu Kiều không nhanh, nhưng từng câu từng chữ như ghim thẳng vào đầu Mục Vân Thi.
“Bây giờ là ai ép buộc cô chứ ? Cô luôn miệng nói thích Thần Hãn, cô thích anh ấy thế này đây? Cô mang thai đứa con của người khác, nói láo thành con của anh ấy, anh ấy không thương hại đồng tình cô, cô lại trách anh ấy máu lạnh vô tình.”
“Khi cô muốn có được cái gì đó, sao không nghĩ lại bản thân đã làm những gì? Từng chuyện từng chuyện, hết lần này đến lần khác, có lẽ chính cô cũng cảm thấy chán ghét hèn hạ, cô còn muốn người khác phải tha thứ cho mình?”
Mục Vân Thi lảo đảo, không ngừng lắc đầu.
“Tôi bị ép, tôi bị ép không biết phải làm thế nào! Đều do cô, tất cả là tại cô... Nếu như không phải cô, sao tôi có thể sai càng thêm sai, càng lún càng sâu!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây