Mục Vân Thi nhất định sẽ nói, toàn bộ ảnh chụp này đều là thật, sau đó khóc lóc, giả bộ nhu nhược, ủy ủy khuất khuất nói vài câu, Tịch Thần Hãn bội tình bạc nghĩa, vì bảo vệ Vũ Tiểu Kiều nên nói đứa bé trong bụng của cô, không phải cốt nhục của anh.
“Vũ tiểu thư, chuyện đưa ảnh chụp của cô và Thần thiếu ra ngoài ánh sang, chính là xúc phạm đến uy nghiêm của Tịch gia! Tuy hiện tại Vũ tiểu thư là thiên kim của thị trưởng, chẳng lẽ không sợ đối địch với Tịch gi, cuối cùng sẽ để lại kết quả không tốt gì sao?”
Tôn Hồng thấy câu hỏi của đám phóng viên, đong đưa xe lăn đi qua, rất muốn nói vài câu với Mục Vân Thi, lại bị ánh mắt nghiêm ngặt của Cung Thể Cẩn bảo ngưng lại.
Mục Vân Thi đối mặt với các phóng viên, hai mắt đẫm lệ như mưa: “Mặc kệ nói như thế nào, chúng ta đã từng yêu nhau thật lòng. Chỉ là tôi không ngời tới anh ấy nhẫn tâm như vậy! Tôi nguyện ý vì anh ấy trả giá tất cả, anh ấy lại tỏ vẻ không có gì, tôi không trách anh ấy thay lòng đổi dạ, cũng không trách anh ấy không thừa nhận con của tôi, nhưng không thể phủ nhận chúng tôi đã từng rất yêu nhau!”
“Tôi bây giờ cái gì cũng không sợ, tôi nên vì con của mình đòi lại công đâọ, cũng vì bản thân mình đòi lại công bằng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây