Mục Vân Thi ôm lấy cánh tay của Tịch Thần Hãn: “Anh sẽ không tuyệt tình đến vậy, chúng ta có tình cảm với nhau, chúng ta đã từng có khoảng thời gian tuyệt vời.”
“Buông ra!”
Tịch Thần Hãn đẩy Mục Vân Thi ra: “Tôi đã nói rất rõ ràng rồi, tôi đã sớm chẳng còn tình cảm gì với cô nữa!”
“Mục Vân Thi, từ lúc cô trở về rồi mắc bệnh, tôi đã luôn bù đắp cho cô! Nhưng đến bây giờ, những việc làm bẩn thỉu của cô đã mài mòn hết tất cả thương tiếc của tôi dành cho cô, bắt đầu từ bây giờ, tôi sẽ không mềm lòng nương tay nữa đâu!”
“Cuộc sống an nhàn của cô, cũng chấm dứt từ đây.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây