Hồ Đức Vinh chợt cảm thấy trái tim lạnh lẽo, Tịch Thần Hãn là ai, sao có thể chẳng biết gì cả.
Anh tra hỏi ông ta, chỉ vì muốn lấy được bằng chứng phạm tội của Dương Tuyết Như trong tay ông ta thôi.
“Có phải ông vẫn tưởng Dương Tuyết Như sẽ tới cứu ông hay không?”
Tịch Thần Hãn cười nhạt nói: “Chẳng phải ông giỏi nhất là đoán lòng người hay sao, sao bây giờ bà ta có tâm tư gì cũng xem không hiểu? Nếu ông chết, dù là chết ở trên tay tôi, bà ta cũng vui vẻ buông lỏng.”
“Dù sao, ông đã biết quá nhiều bí mật của bà ta.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây